Thứ Năm, 5 tháng 10, 2017

Sinh một đống con trai, lúc ốm đau mẹ già ước ao ‘giá như tôi có… một mụn con gái’

Cô ốm không chết được mà để con cái phải hầu hạ. Lắm lúc nó chửi nhục lắm. Con trai đã vậy lại còn con dâu. Nó nói cạnh nói khóe, lúc chúng vệ sinh rửa ráy giúp còn bẹo cô tím người đấy. Giá như cô có được một mụn con gái thì giờ có phải đỡ khổ không…

Ngày còn bé tôi theo mẹ đi làm hợp tác. Lúc thì ở tổ vò lúa lúc ngày mùa. Lúc vào tổ nhổ mạ vào những dịp cấy. Tổ của mẹ tôi vui lắm, toàn các bà ngang tuổi mẹ tôi nên rất lắm chuyện. Tôi thích nghe nên cũng chăm chỉ đi làm. Ngày mùa cứ 3 giờ sáng là mẹ tôi gọi “Hương ơi, dậy đi giữ chỗ vò cho mẹ”. Thế là tôi bật dậy, co cẳng chạy xuống kho hợp tác. Sức yếu, tôi không chọn được những bó lúa nhỏ mà lại thóc mẩy mà chỉ lôi tạm 5, 3 bó bị ai đó chọn đánh rơi xuống dưới chân đống lúa to như trái núi ở giữa sân kho rồi kéo vào cũi vò, giữ chỗ cho mẹ và tôi đứng vò cả ngày hôm đó. Các bạn có tưởng tượng ra được cái cảnh vò lúa ngày xưa không? Vò đến chảy cả máu chân.

Tôi đi sớm giữ chỗ bao giờ cũng giữ thêm cả chỗ cho bà Trịnh bạn thân của mẹ. Bởi vì bà chỉ có một mình mà những 3 đứa con nhỏ nên bao giờ cũng đi muộn. Nhiều khi bà đi muộn, không còn chỗ phải đứng ngoài sân nắng vò suốt cả ngày. Tôi nhìn thương lắm. Được tôi nhân chỗ vò tốt bà cảm động và bảo: sau này trong 3 thằng con trai nhà bà nhất định một thắng sẽ lấy tôi. Bấy giờ còn bé nên tôi tin là thật. Năm tháng trôi qua, tôi lớn lên rồi đi học xa nhà. Các anh nhà bà đều đã có gia đình cả. Có ai nói gì đến lấy tôi đâu.

Sinh một đống con trai, lúc ốm đau mẹ già ước ao ‘giá như tôi có… một mụn con gái’

Lúc c ốm đau, già cả bà Trịnh chỉ ước ao ‘giá như tôi có… một mụn con gái’ (ảnh minh họa)

Năm rồi tôi về thăm nhà. Hỏi thăm đến bà thì biết bà đã bị bệnh não, liệt 3 năm rồi. Sang thăm bà vừa kể bà vừa khóc “cô khổ lắm cháu ạ. Ốm không chết được mà để cho con cái hầu hạ. Lắm lúc nó chửi nhục lắm. Con trai đã vậy lại còn con dâu. Nó nói cạnh nói khóe thật đau lòng. Lúc chúng nó lau rửa cho cô còn bẹo cô đấy. Giá như cô có được một mụn con gái thì lúc về già có phải là đỡ khổ hơn không.””

Bảo Dương

Tin liên quan

Trong cuộc sống có rất nhiều điều cần thổ lộ, hãy gửi lời tâm sự của bạn tới VGT qua email: newsvietgiaitri.com.vn để mọi người cùng chia sẻ nhé! VGT cam kết sẽ giữ bí mật mọi thông tin mà bạn gửi cho chúng tôi trong mọi trường hợp.

Related Posts:

  • Cái kết của người vợ ngoan – Phần 67– “Tôi xin báo với giám đốc hai điều… Trước tiên, tôi đã cố gắng làm tròn những nhiệm vụ được yêu cầu trong chuyến đi vừa qua, kể cả những việc khó khăn nhất. Tôi đã làm xong sớm trước cả thời hạn cho phép… Sau là…” – “Cô ti… Read More
  • Cái kết của người vợ ngoan – Phần 66Nàng sẽ phải làm một “con búp bê”! Giám đốc Tần đã nói nàng trông như một con búp bê vậy! Có lẽ người ta dùng con búp bê để trưng bày, để ôm ấp, để tùy nghi đặt để cho nó đứng, ngồi, nằm theo ý họ, thay đổi áo quần màu tóc củ… Read More
  • Cái kết của người vợ ngoan – Phần 68Không có Châu, Kha là người thông dịch cho nàng những ý mà giám đốc Tần muốn nói với nàng. Hóa ra ông Tần cùng quê hương với bên họ nội của Kha, khi giòng họ của Kha sang VN thì họ Tần lại di cư sang xứ Đài. Nàng không hiểu … Read More
  • Cái kết của người vợ ngoan – Phần 65Sơn rời đi, bé con nghỉ trưa chung với Mẹ, chị đi làm… Chỉ còn mình nàng ngồi trầm ngâm bên trong phòng khách trống vắng. Nàng lại nghĩ vẩn vơ về công việc… Nàng đã có nhà cửa, có người thân bên cạnh, có cả bé con, có chị, c… Read More
  • Cái kết của người vợ ngoan – Phần 64Bỗng dưng nàng tự để mình mắc mứu vào một mối quan hệ làm việc rất mơ hồ, không rõ ràng. Tâm trạng hoang mang, mất định hướng, đó là những gì có thể nói để mô tả hoàn cảnh làm việc lúc này của nàng. – “Cô Shi Zhuang! Chúng t… Read More