Bị mẹ dọa như thế nên Hạnh đành ngoan ngoan nghe theo, sau 1 buổi gặp mặt hai bên gia đình thì đám cưới của Hạnh cũng được ấn định. Tất nhiên là cưới chồng liệt cô chẳng hào hứng gì rồi.
30 tuổi Hạnh vẫn là gái ế còn trinh, nói thật thì cô cũng chán cái cảnh cứ đi làm về lại ở mình lắm rồi. Mà Hạnh cũng chẳng hiểu sao so với bạn bè thì cô xinh đẹp lại giỏi giang hơn hẳn. Thế mà trong khi người ta chồng con đầy đủ cả thì cô vẫn không mảnh tình vắt vai. Chờ duyên mãi không đến nên Hạnh cũng gửi hồ sơ cho bên trung tâm mai mối để tìm chồng. Thế nhưng kết quả cũng không hiệu quả khi mà những người Hạnh được gặp mặt toàn tính gia trưởng không thì cũng hơn cô đến gần 1 giáp tuổi.
Bố mẹ dưới quê thấy con gái đã 30 tuổi nên nóng ruột lắm. Thế là chẳng còn cách nào khác thì bố mẹ Hạnh đành ép cô về quê cưới Tuấn, là anh hàng xóm bị liệt giường. Nghe đến đó thì Hạnh chán ngán lắm, cô kiên quyết một hai không chịu.
– Dù sao con cũng có nhan sắc, tại sao phải lấy chồng liệt chứ? Cưới chồng liệt về thì chẳng khác nào là không có chồng.
– Có nhan sắc nhưng năm nay mày đã 30 tuổi rồi đấy, đợi 3, 4 năm nữa vẫn ế thì lúc đó già rồi chẳng còn thằng nào nó rước đâu. Mà thằng Tuấn bị liệt nhưng nó còn trẻ…còn hơn mày cưới mấy ông già trên thành phố.
– Nhưng mà…
(ảnh minh họa)
– Không nhưng nhiếc gì nữa cả? Mày khiến bố mẹ xấu mặt với làng xóm lắm rồi. Lần này mày phải về quê cưới, không thì mẹ chết cho mày coi. Mẹ không còn sống được bao lâu nữa đâu, mày phải để mẹ còn an tâm mà nhắm mắt chứ.
Bị mẹ dọa như thế nên Hạnh đành ngoan ngoan nghe theo, sau 1 buổi gặp mặt hai bên gia đình thì đám cưới của Hạnh cũng được ấn định. Tất nhiên là cưới chồng liệt cô chẳng hào hứng gì nên chỉ dám mời mấy đứa bạn thân.
– Gì thế này hả? Mày ế đến mức phải cưới chồng liệt hả? Thà mày cưới chồng già còn được làm đàn bà…chứ cưới chồng liệt thì còn làm ăn gì được.
– Tao cũng chán…nhưng không cưới thì thành gái trinh trọn đời mất.
– Thế mày nghĩ cưới chồng liệt thì được làm đàn bà á? Anh ta bị liệt lấy đâu ra “cái ấy” mà tân hôn. Chắc là bị liệt cả người rồi…số mày khổ rồi.
Nghe lũ bạn thân nói vậy mà Hạnh đã chán nay càng ngán ngẩm hơn. Và rồi ngày cưới của Hạnh cũng diễn ra trong không khí hoàng tráng, cả buổi lễ Hạnh cố gượng cười chứ thật sự trong lòng cô chán lắm. Thú thật nếu như Tuấn không bị liệt thì có lẽ cũng là một người đàn ông hoàn hảo.
Sau khi khách khứa về hết vì mệt mỏi nên Hạnh leo lên giường ngủ luôn. Ấy thế nhưng ông chồng cứ kéo chăn ra rồi đòi chạm vào người Hạnh để cởi áo.
– Vợ ơi…dậy đi. Đêm tân hôn sao đi ngủ chay thế này được.
Nghe ông chồng nói câu đó mà Hạnh điên tiết quá quát luôn.
– Không ngủ thì còn làm gì chứ? Anh bị liệt có làm gì được đâu mà đòi.
– À…hóa ra vì em nghĩ thế mới hậm hực hả? Yên tâm đi liệt nhưng anh sẽ làm chuyện ấy theo cách khác.
– Cách gì chứ?
– Đảm bảo em sẽ thấy ngay đây thôi. Anh bị liệt nhưng có một điều anh giấu em đó là lâu nay anh tập trị liệu nên kết quả rất tốt rồi. Vậy nên đêm nay anh sẽ tân hôn theo cách khác người. Đợi anh thêm thời gian anh khỏe lại thì em sẽ phải phát điên đấy nhé.
– Anh thử chứng minh xem nào…như vậy em mới tin.
– Được rồi….em hãy thả lỏng cơ thể đi nhé.
Nói rồi Tuấn để Hạnh nằm trên người mình, ban đầu Hạnh chê chồng sẽ không làm được chuyện ấy. Đúng là tuy Hạnh phải chủ động thay phần chồng nhưng được cái chồng cô rất điêu luyện khiến cô mê mệt. Thế này thì Hạnh sung sướng mới hiểu vì sao mẹ mình lại để mình cưới ông chồng liệt.
An Vy / Theo thể thao Xã hội
Trong cuộc sống có rất nhiều điều cần thổ lộ, hãy gửi lời tâm sự của bạn tới VGT qua email: newsvietgiaitri.com.vn để mọi người cùng chia sẻ nhé! VGT cam kết sẽ giữ bí mật mọi thông tin mà bạn gửi cho chúng tôi trong mọi trường hợp.