Cứ nghĩ mọi chuyện do chồng tôi mà ra. Cũng tin lời anh thừa nhận yếu sinh lý cho đến khi nhận ra điều sai lầm đó nhờ một đợt kiểm tra.
ảnh minh họa
Tôi và chồng cùng chung sống đến nay đã gần 4 năm. Vợ chồng tôi quen biết nhau chưa lâu đã kết hôn. Thật ra hai đứa kết hôn là vì được hai gia đình mai mối. Chỉ trong vẻn vẹn có vài tháng từ quen biết đến thành vợ chồng nên với chúng tôi mọi thứ đều trở nên lạ lẫm.
Tôi đã nghĩ cuộc sống của vợ chồng mình sẽ bình thường. Thế nhưng mọi chuyện không phải như thế. Tôi đã sai lầm khi tin vào tình yêu quá nhanh chóng này. Vừa quen đã trở thành vợ chồng nên có vô cùng nhiều những thứ không ngờ xảy đến.
Tôi vẫn nhớ, ngày vừa mới cưới nhau về anh chẳng thèm tân hôn với tôi. Trong khi tôi thì vô cùng hào hứng với chuyện đó. Cảm thấy mình thật sự rất muốn được quan tâm và vô cùng muốn có một đêm tân hôn thật lãng mạn, ngọt ngào. Vậy mà thậm chí cả động vào người tôi anh cũng không làm khiến tôi vô cùng tủi thân.
Sau đó một tuần anh mới miễn cưỡng tân hôn với tôi. Đêm tân hôn đầu diễn ra trong thời gian vô cùng ngắn khiến tôi tròn mắt kinh ngạc. Anh cúi gằm mặt thừa nhận với tôi rằng anh bị yếu sinh lý. Tôi nghe thấy thế mà nước mắt giàn dụa. Còn chưa được hưởng một tý hạnh phúc nào tôi đã phải chịu cảnh đó rồi. Tôi buồn lắm, chỉ có khóc chứ chẳng biết mình phải làm gì nữa. Sau đó thì tôi lại có bầu luôn. Cũng được xem như là may mắn khi đứa con là động lực và cũng an ủi tôi phần nhiều về chuyện chồng mình bị yếu.
(Ảnh minh họa)
Rồi tôi sinh cô con gái đầu lòng. Sau đó cả năm chồng tôi mới động đến tôi một lần. Tôi là phụ nữ cũng có nhu cầu của mình. Cũng có những lúc tôi muốn được gần gũi chồng hơn nhưng ngay cả việc động vào anh anh cũng không đồng ý. Bởi thế vợ chồng tôi rất xa cách với nhau. Sau đó thì tôi và anh vẫn vậy, nửa năm được gần gũi nhau một lần.
Tôi đã rất cố gắng mua cho chồng thuốc này thuốc kia. Thậm chí tôi còn chỉ chăm chỉ nấu những món ăn có liên quan đến tẩm bổ cho chồng về chuyện đó. Thật không ngờ chồng lại giấu tôi một bí mật tày đình. Vì ở nhà chồng tôi cũng có điều kiện nên vợ chồng tôi được bố mẹ chồng mua cho một căn nhà sống riêng. Chồng tôi khi đó cũng là sếp nên anh có một phòng làm việc của riêng mình.
Thỉnh thoảng phòng làm việc đó có tiếp đón một đồng nghiệp của anh. Cô ấy là kế toán nhưng công việc lại liên quan đến anh. Cái này tôi cũng không để ý lắm. Dù sao là công việc riêng của chồng nên tôi cũng không muốn mình xen vào quá nhiều. Thế nhưng vấn đề nằm ở chỗ chồng tôi lại khóa cửa phòng lại làm việc. Đóng kín cửa tất nhiên sẽ dễ khiến tôi sinh nghi. Lấy chồng được bằng đó lâu thì gần như cuối tuần nào cô gái đó cũng đến nhà tôi làm việc với chồng tôi. Tôi chưa hề nghĩ đến chuyện hai người họ phản bội vì rất nhiều lần tôi gõ cửa bất chợt đưa đĩa hoa quả hay đồ ăn nhẹ thì cả hai đều đang rất chuyên tâm làm việc. Tôi cũng nghĩ chồng mình mà yếu sinh lý như thế thì chắc chắn cũng chẳng có ham hố gì với cô kế toán đâu. Cái cô kế toán lần nào đến nhà tôi chả mặc kín cổng cao tường.
Lấy nhau đến 4 năm rồi, tôi cũng tò mò về cái khoản chồng yếu thế nên đêm đó cái đêm mà kỉ niệm ngày cưới tôi đã dụ cho chồng uống say mềm thì thôi. Tôi đã cố gắng lắm mới trụ được. Khi chồng đã say mềm nằm vật ra kiểm tra anh thì rụng rời khi nhìn thấy trên cái đó của anh vẫn còn đang đeo một cái bao su mới cứng. Tôi chết điếng, khi nhận ra hóa ra anh chẳng hề yếu như mình vẫn nói. Anh chẳng có chuyện yếu sinh lý nặng mà là do anh tự nói dối như thế.
Đêm đó, chồng ngủ say như chết vì ngấm rượu, còn tôi thì đau đớn khóc đến sáng thâm tím cả mắt lại. Vừa sáng ra chồng tỉnh dậy thấy tôi rũ rượi ngồi đó lập tức hỏi:
- Em, em bị sao thế?
- Anh, thế này là sao anh?
- Anh… anh…
Anh nhìn xuống quần mình không nói được lời nào. Thế này tôi đã hiểu, anh đang thừa nhận chuyện mình ngoại tình phản bội mẹ con tôi. Tôi đau đớn vào phòng con gái khóa cửa lại kệ anh ở ngoài có gọi. Tôi buồn lắm, ngồi viết lại những dòng này mà lòng tôi vô cùng trống rỗng. Hiện tại tôi không biết mình nên làm gì nữa. Cái chuyện chồng yếu sinh lý đó tôi phải làm sao đây? Giờ phát hiện ra chuyện anh nói dối nữa, tôi không biết mình nên làm thế nào nữa.
Theo blogtamsu