Sau 1 tháng thì chồng tôi trở về nhà, lý do là mẹ chồng tôi lên chữa bệnh, điều trị ngoại trú. Chúng tôi chưa muốn gia đình biết chuyện nên vẫn cố gắng tỏ ra bình thường trước mặt mọi người.
Tôi và mẹ chồng tôi không hạp nhau. Đó là một câu chuyện dài nhưng có lẽ tôi chỉ xin vắn tắt rằng, mẹ chồng tôi không ưa tôi ngay từ hồi chúng tôi yêu nhau, lý do là bà thấy tôi “nó ghê gớm, đàn bà gì như đàn ông”
Tính tôi thẳng, có gì không vừa ý thì nói luôn. Ví dụ nếu tôi không hài lòng đieeuf gì thì tôi sẽ trao đổi thẳng với bà, chứ tôi ko lòng vòng nói với chồng để anh nói lại. Nhưng mặt khác, có gì không hài lòng về bà tôi cũng sẽ nói với bà, không “mách” chồng bao giờ.
Bà cho rằng tôi ghê gớm, nhưng bản thân tôi thấy bà còn…ghê gớm hơn tôi nhiều.
Mẹ chồng tôi một tay nuôi 5 anh em ăn học nên người và thành đạt từ lúc nhỏ. Có lẽ vì vậy nên bà luôn có tâm lý so sánh mình với các cô con dâu. Luôn sợ con trai yêu vợ hơn, chăm vợ hơn, quan tâm vợ hơn, và cũng rất khắt khe với các cô con dâu, không chỉ riêng tôi.
Bà cũng có tính hay chửi bới. Mỗi khi không vừa ý, bà có thể ngay lập tức mày tao, dùng từ ngữ chợ búa và chửi rủa kinh khủng khiếp. Nhà tôi có 5 cô con dâu thì 4 cô kia rất khiếp sợ mẹ chồng. Tôi khác, mỗi lần bà tức lên và chửi rủa thì tôi chỉ im lặng hoặc bỏ đi.
Các bạn đừng nghĩ tôi cao thượng hay giỏi nhịn. Chỉ là tôi có chồng thấu hiểu, tâm lý. Anh luôn động viên vợ rằng vì hoàn cảnh mẹ như vậy nên chúng ta cố gắng thương mẹ nhiều hơn.
Tôi cũng cảm thấy như vậy là đúng. Tôi không để mẹ chồng ảnh hưởng đến tình cảm của vợ chồng tôi vì đơn giản là, tôi yêu chồng.
Nhưng lần này, mọi chuyện đã không còn được như thế. Chúng tôi vốn đang có vết nứt, thì sự hiện diện của bà như một nhát búa đập cho nó vỡ hẳn ra.
Có lẽ tôi sẽ ko đổ lỗi cho bà. Cội nguồn của sự đổ vỡ chính là bản thân hôn nhân của chúng tôi đang có quá nhiều vấn đề mà thôi.
Mẹ chồng ốm, ngày nằm viện đến tầm 3h chiều thì có thể về nhà nghỉ ngơi, hôm sau sáng lại vào. Chúng tôi đều phải đi làm nên không có nhiều thời gian túc trực ở bệnh viện chăm bà. Anh bàn với tôi sẽ thuê thêm một người, chỉ để lo phụ giúp cho bà mà thôi. Tôi cũng thấy như vậy hợp lý.
Nhưng quả thật tìm được một người phù hợp rất khó khăn.
Bình thường buổi tối tôi có dành chút thời gian để tập yoga ở Cali gần nhà. Đi nhiều rồi quen biết một số mẹ cùng tập ở đó. Chị em thường buôn chuyện phiếm với nhau. Tôi cũng kể lể đang cần một người đưa đón phụ giúp chăm nom mẹ chồng trong thời gian chữa bệnh mà chưa tìm được. Một chị gái nói rằng có quen một em gái vừa ra trường trọ gần nhà chưa tìm được việc. Bạn ấy rất ngoan, rất nhanh nhẹn và chịu khó vì hồi đi học đã đi giúp việc nhà theo ca để kiếm thêm thu nhập. Tôi nhanh chóng liên hệ để thuê vì lúc này công việc của tôi đang sắp sửa bận điên cuồng vì có vài dự án mới.
Tôi gọi cô bé kia là Linh. Khá trẻ, ưa nhìn và có vẻ nhanh nhẹn, rất mau mồm mau miệng. Miệng nói tay làm. Linh quê ở Tuyên Quang. Tốt nghiệp loại khá ĐH xong nhưng vẫn còn chưa xin đuowcj một công việc ưng ý. Hiện cô chỉ gia sư một tuần 3 buổi vào buổi tối. Ban ngày rất rảnh. Tôi thấy cũng khá phù hợp nên đồng ý thuê Linh. Công việc của Linh cũng không có gì quá khó. Sáng chồng hoặc tôi sẽ chở bà ra viện, sau đó đi làm, Linh sẽ đi theo chúng tôi. Lên viện sẽ túc trực bên bà (ăn uống, đi wc, thuốc thang), chiều 2 bà cháu sẽ tịe bắt taxi về nhà. Linh đưa mẹ chồng tôi về đến nhà sẽ hoàn thành xong công việc của mình.
Phải thừa nhận là Linh rất được việc
Cô gái nhanh nhẹn, xởi lởi, và cũng khá chu đáo. Đặc biệt là rất vừa ý mẹ chồng tôi. Có lần sau khi về nhà bà còn bảo Linh ở lại chơi và ăn cơm cùng bà nữa. Tôi thì nói thật là không thích có người lạ trong nhà, đặc biệt ăn cùng mâm. Nhưng để mẹ chồng tôi vui vẻ, và cũng để xoá bớt cái không khí gượng gạo giả vờ giữa vợ chồng chúng tôi, tôi cũng để kệ như vậy. Ban đầu 1 tuần chỉ 1 lần Linh ở lại, sau tăng lên 2,3 lần/ tuần (trừ những hôm Linh phải đi dạy). Con trai tôi cũng khá quý Linh vì Linh rất chịu khó chơi và dạy con tôi học cái này cái kia. Lâu dần Linh như một người thân quen trong nhà tôi lúc nào tôi cũng không biết.
Tuy vậy, nói về Linh, tôi không cảm thấy có thể gần gũi hay có thiện cảm thực sự. Nó dừng lại ở mức vô thưởng vô phạt. Không hiểu do tôi quá kỹ tính nhưng tôi cứ cảm giác Linh không hề đơn giản và “lành” như chị gái kia nhận xét.
Và rồi linh cảm của tôi đã đúng.
Theo Afamily