Thứ Ba, 9 tháng 5, 2017

Đôi khi tự hỏi trên thế giới này, người dành cho riêng mình đang ở đâu?

Bước qua một tuổi. Tuổi của chông chênh vô định. Tuổi của ham muốn nổi loạn, bứt phá sợi dây vô hình gò ép bản thân theo những nguyên tắc, định kiến vô nghĩa.

Tuổi của những mong muốn mờ nhạt, càng khiến bản thân lu mờ, thu dần lại. Tuổi của những chấp chới cuộc tình có định hướng mà chẳng thấy tương lai.

Chúng ta – từng là những đứa trẻ! Nhưng từ bao giờ ước mơ không mất tiền mua lại bị lãng quên? Sự tự do trong tâm trí cũng trở nên xa xỉ?

Bước qua một ngưỡng tuổi, nhận thấy mình mắc kẹt giữa mớ bòng bong rắc rối và lạc lõng. Nhiều khi muốn đi thật xa, bất kể nơi đâu, hay chăng được ngồi lại, yên tĩnh một mình, cố gắng tách xa những bộn bề lo toan đầy áp lực. Nhưng mọi thứ chẳng theo ý muốn, luôn là vậy.

Đôi khi tự hỏi trên thế giới này, người dành cho riêng mình đang ở đâu?

Bước qua một tuổi.

Tuổi của chông chênh vô định. Tuổi của ham muốn nổi loạn, bứt phá sợi dây vô hình gò ép bản thân theo những nguyên tắc, định kiến vô nghĩa.

Tuổi của những mong muốn mờ nhạt, càng khiến bản thân lu mờ, thu dần lại.

Tuổi của những chấp chới cuộc tình có định hướng mà chẳng thấy tương lai

Đôi khi tự hỏi trên thế giới này, người dành cho riêng mình đang ở đâu?

Đã có lúc suy nghĩ vu vơ về người mình sẽ yêu, về hình mẫu lý tưởng mình mong muốn, để rồi hiện thực phũ phàng khiến hình mẫu chỉ là hình người mẫu xuất hiện trên bìa tạp chí.

Đã có lúc phân vân có nên chấp nhận một mối quan hệ hay thoát ra khỏi ranh giới mập mờ, nhưng bản thân không thể nào gạt nổi một loạt những lý do vụn vặt. Đó là lúc tình yêu thì chưa tới mà tình bạn thì lướt qua!

Đã có lúc thấy mình mệt mỏi đến mức lừa dối bản thân rằng mình hoàn toàn có thể bỏ qua tất cả rào cản do chính mình tạo ra để bắt đầu một mối quan hệ – nhưng không thể. Đôi khi nhận thấy bản thân thật mâu thuẫn!

Đôi khi tự hỏi đâu đó trên thế giới này, ai dành cho mình?

Đi đâu để giữ lại cho mình khoảng trời tự do trong tâm trí?

Và đi đâu để tìm thấy chính mình của những ngày bé lại?

Dành tặng Mary Tran.

Phạm Thu Trang

Related Posts: