Chủ Nhật, 9 tháng 7, 2017

Bụi trong ngực – Phần 18

Trời mình có thân đâu, anh ta có bạn gái rồi đừng nghĩ linh tinh, mình cũng không hi vọng gặp lại anh ta…

Tôi lên xe buýt đi về mà lòng nặng trĩu ….tình yêu tôi dành cho anh ta là đơn phương và nó sẽ là tình yêu thầm kín mãi mãi tôi sẽ chôn vùi…về tới nhà thấy thím đang nấu ăn

-Thím ạ hôm nay thím nấu món gì thế?

-Về rồi à, con My nó mua đồ về đầy tủ mà có mỗi mình thím nên sang nấu cho con, mỗi 2 anh em (tôi ôm vai)

-Thím nấu là ngon nhất, bố con đi đâu rồi thím?

-Thấy thằng Đức nó bảo đi từ sáng sớm giờ chưa về gọi không nghe tắt náy…

-Vậy chắc bố con lại ra nhà bạn chơi rồi…

-Không chơi cờ bạc là mừng rồi sợ ông ý lại chơi thì khổ hai đứa

-Bố con hứa rồi (tôi cười bê mâm lên) thấy chị Huệ gần nhà đang ngồi uống nước với anh tôi…chị Huệ ở lại ăn cơm với nhà em luôn nhé

Bụi trong ngực – Phần 18

-À chị (chị ý ngập ngừng anh tôi nói)

-Ở lại ăn đi có mỗi 2 anh em anh thôi (chị ý gật ngại ngùng gì thế nhỉ)…tôi chạy xuống bếp hỏi thím…

-Thím chị Huệ với anh Đức (thím ngắt lời)

-Đang yêu nhau rồi còn gì cháu người rừng xuống à?

-Ơ cháu…thím nói đúng giờ cháu mới để ý, chị Huệ là người tốt cháu rất thích chị ý hiền lành , lại rất tốt tính

-Chứ còn gì nữa ai như cái con Phương giả tạo lắm…chúng tôi vừa ngồi thì có mấy người đi vào…

-Có ai ở nhà không (anh tôi đi ra)

-Có chuyện gì thế?

-Bố mày đánh bạc ở xới bạc vay tiền xới đang âm 90 triệu bố mày nhắn về là mang giấy tờ đất đưa cho tao nhanh rồi tao cho bố mày về không là tao giữ người đấy

-Không được vừa mới chuộc anh em cháu còn mỗi chỗ đấy để ở thôi

-Tao không biết bố mày dặn thế không cầm giấy tờ lên thì bố mày không có cửa về đâu…(anh tôi ngã quỵ xuống sân)…tôi và thím, chị Huệ chạy ra…

Thím : ông ta đến chết không bỏ được cái tính cờ bạc sống làm sao được?

Đức : thím mưa cho cháu liều thuốc chuột, cháu mang cho ông ta uống rồi cùng chết.

Huệ : anh đừng như vậy bình tĩnh đi em tiết kiệm được 30 triệu em sẽ đưa cho anh

-Em nghĩ anh thế nào mà lại đi cầm tiền của em, tiền là mồ hôi em vất vả mới có em về đi từ mai em đừng sang nữa, anh không có tương lai đâu (tôi kéo áo anh: kìa sao anh lại nói thế)

Chị Huệ đứng dậy khóc chạy đi…anh tôi ngồi thất thần…vậy là bữa cơm không ai ăn được miếng nào mà thành nỗi buồn…

-Hạnh anh sẽ không chuộc ông ý ra đâu, còn cứu ông ta thì ông ta còn chơi

-Vậy cứ để bố ở đó sao, em cũng không biết thế nào

-Em còn ít tuổi nên bây giờ việc của em là lo học còn mọi chuyện anh sẽ lo…

-Anh lo bằng cách nào?

-Đi ngủ đi, anh mệt rồi..

Tôi vào trong ngồi học bài mà lòng không yên, mai anh sẽ làm gì vậy? sáng hôm sau người ở xới bạc lại đến

-Sao rồi giấy tờ đâu (anh tôi bảo tôi đi học)…tôi đi ra tới bến xe buýt mà không yên tâm…tôi chạy về thấy họ đang đấm anh tôi…

-Mấy chú làm gì thế anh tôi mới ốm dậy

-Nó bảo không đứa rồi làm gì thì làm, tao giữ bố chúng mày làm gì đưa giấy tờ đây.

-Không các ông cút khỏi nhà tôi đi (họ lao vào đấm anh tôi)

-Xin chú anh cháu vừa ốm dậy (tôi ôm anh tôi và nói nước mắt rơi lã chã nhưng nhìn họ ánh mắt trừng trừng)

-Từ đây đến chiều không có thì tao mang bố mày về đây đánh trước mặt chúng mày luôn nhớ đấy…họ đi ra tôi vội khóa cổng

-Anh à anh không sao chứ? Có đau không?

-Không sao anh mệt mỏi quá hay là anh chết đi cho ông ý muốn làm gì thì làm

-Anh điên rồi anh chết em sống sao sẽ có cách giải quyết giấy tờ anh để đâu?

-Sau ảnh mẹ trên bàn thờ…em hỏi làm gì?

-Không có gì anh nghỉ ngơi đi đừng gắng sức nhé anh chưa khỏe đâu…trên đường đi học tôi cũng đã quyết định sẽ đưa giấy tờ cho họ…tan học về đến bến xe buýt tôi thấy Thắng anh ta đang đứng cạnh chiếc xe đạp vẫn dáng vẻ hút thuốc và hôm nay mặc sơ mi trắng quần đen…tôi đi lướt qua anh ta không nói gì…anh ta đạp xe đi cạnh

-Lên xe tôi đèo cô về

-Anh tới đây làm gì tôi không quen anh (anh ta cười)

-Vậy cô đi thong thả tôi đi trước đây (ơ…tôi lầm bầm) về tới nhà thấy thím và anh trai tôi ăn uống vui vẻ…anh tôi gọi

-Hạnh vào ăn nhanh lên thím nấu nhiều đồ lắm sang gọi cả chị Huệ cho anh…(không hiểu sao anh tôi vui như thế còn anh ta cứ đến rồi đi như không có việc gì…mình quyết tâm quên anh rồi, đúng quyết tâm)…tôi gọi chị Huệ sang rồi cứ loanh quanh không vào nhà.

Thím : làm gì thế vào ăn đi cho nóng (thím chạy ra) này bạn cháu ý cậu ta đúng làm lái xe không?

-Sao vậy thím?

-Thấy thằng Đức nó gọi cho thím bảo nợ của bố cháu cậu ta trả cho rồi làm gì mà lắm tiền thế? (tôi vào kéo tay anh ta)

Đức : gì thế? Sao em vô lễ thế đang ăn sao kéo Thắng như thế (anh ta cười xua tay)

-Không sao đâu để tôi nói chuyện rồi quay lại ngay (tôi và anh ta ra bên ngoài…tôi ngó nghiêng xem có tên áo đen nào không!)

Theo Afamily

Related Posts: