Đường đường Khánh là người có học, bây giờ cũng đã leo đến cái ghế phó phòng. Ấy thế mà Hằng vẫn làm công việc gom sắt vụn về bán…
Sau hơn 5 năm nỗ lực vất vả thì cuối cùng Khánh cũng mua được căn hộ chung cư rỗng rãi để ổn định cuộc sống. Khỏi phải nói anh sung sướng như thế nào, nhìn chồng như vậy thì Hằng cũng vui lắm. Có nhà mới thì ắt phải làm lễ tân gia nên Hằng bàn với chồng mời bạn bè về nhà ăn bữa cơm. Vậy nhưng ngay lập tức Khánh quát.
– Tân gia cái gì mà tân gia, cô cứ bày vẽ. Không có làm gì hết cả.
Thật ra thì Khánh vốn là người thích khoe nên anh cũng muốn mời mọi người về làm một bữa thật, nhưng nghĩ đến cảnh để bạn bè nhìn cô vợ quê của mình là anh lại chán ngán. Cưới nhau đến nay đã gần 8 năm vậy nhưng Khánh vẫn không tài nào hiểu nổi vì sao năm xưa mình lại có thể lấy cô gái như Hằng. Đường đường Khánh là người có học, bây giờ cũng đã leo đến cái ghế phó phòng. Ấy thế mà Hằng vẫn làm công việc gom sắt vụn về bán.
– Cô định vẫn cứ đi làm công việc đồng nát kia hả? Tiền kiếm có đủ mua bó rau không mà cứ đòi làm. Lỡ bạn bè tôi nhìn thấy thì mất mặt lắm.
– Nhưng đó là công việc của em mà anh? Những ngày mình khó khăn cũng nhờ vào đống sắt vụn ấy cả. Anh yên tâm đi…bạn bè anh toàn người giàu có nên sẽ không biết mấy người buôn sắt vụn như em đâu.
– Cô cứ liều hồn đấy. Nếu bạn bè tôi có hỏi thì cứ phải nói là làm giáo viên nghe chưa?
Nghe chồng nói mà Hằng buồn đến phát khóc, cô chưa bao giờ tự ti về nghề nghiệp của mình cả nhưng với chồng cô thì lại khác. Ở cơ quan Khánh cũng nói dối là vợ mình có công việc đàng hoàng.
Thế nhưng ngày hôm đó làm về sớm thì bạn bè của Khánh cứ đòi đến xem nhà mới của anh. Sợ bị bạn bè, đồng nghiệp nhìn thấy cô vợ quê mùa nên Khánh cứ chối hẹn lần khác, vậy nhưng mọi người vẫn cứ đòi đến. Không còn cách nào khác nên Khánh rút điện thoại ra dặn vợ.
– Tối nay cô cứ đi đâu rồi 10 giờ hãng về.
(ảnh minh họa)
– Ơ..sao vậy anh? Em còn phải cơm nước cho anh và con nữa mà.
– Chuyện đó khỏi cần cô lo. Tôi dặn sao thì cứ làm thế đi.
Thế là Khánh an tâm đưa bạn bè về, cả tối đó đồng nghiệp hỏi vợ đâu thì Khánh nói dối vợ về quê ngoại mấy hôm. Cứ tưởng mọi chuyện tốt đẹp, thế nhưng đúng cái lúc đồng nghiệp chuẩn bị ra về thì Khánh chết điếng thấy vợ mình bước vào. Khánh xấu hổ không nhận vợ rồi còn quát…
– Cút đi…sao cô về giờ này hả?
– Em….
Hằng chưa dứt lời thì một người đồng nghiệp của Khánh tiến lại…
– À…đây là vợ của anh Khánh hả? Ơ chị ấy hình như là tỷ phú sắt vụn mới lên báo hôm qua đấy. Anh Khánh có vợ giỏi sướng thật…Đừng tưởng chị nhà làm nghề buôn sắt vụn là nghèo nhé, nhìn chị ấy giản dị vậy thôi chứ chị ấy giàu ngang cỡ với sếp tổng mình đấy. Chẳng trách anh Khánh không phải lo nghĩ gì nhiều.
Nghe bạn bè nói câu đó mà Khánh mới điếng người, làm vợ chồng bao lâu nay anh cứ chê vợ mình mà không hề hay biết vợ mình lại giỏi giang đến mức được báo chí ca ngợi như vậy. Mọi người về hết thì Khánh hốt hoảng.
– Em…em là tỷ phú thật sao? Sao anh không biết việc này.
– Anh cả năm chỉ biết khinh rồi coi thường tôi thì tất nhiên không biết. Thế nào cảm giác khi cô vợ buôn sắt vụn lại là tỷ phú khiến anh khó chịu không?
– Anh…anh xin lỗi vợ…
– Anh xin lỗi là vì tôi trở thành tỷ phú ư? Vậy thì không có cửa đâu…vì hôm nay tôi về là để đưa đơn ly hôn cho anh. Tôi không đời nào chấp nhận người chồng như anh…anh xấu hổ về tôi vì công việc của tôi thì cũng không xứng cùng tôi hưởng thu mọi thứ.
Nói rồi Hằng bước đi còn Khánh thì ân hận vô cùng, đêm đó anh van xin vợ rất nhiều nhưng Hằng kiên quyết đòi ly hôn bằng được.
An Vy / Theo thể thao Xã hội
Trong cuộc sống có rất nhiều điều cần thổ lộ, hãy gửi lời tâm sự của bạn tới VGT qua email: newsvietgiaitri.com.vn để mọi người cùng chia sẻ nhé! VGT cam kết sẽ giữ bí mật mọi thông tin mà bạn gửi cho chúng tôi trong mọi trường hợp.