Hai con người với hai hoàn cảnh, hai số phận khác nhau nhưng đều cùng chung một khiếm khuyết của cơ thể, họ tìm đến với nhau và tay trắng làm nên hạnh phúc, tay trắng làm nên cơ ngơi bạc tỷ.
Vượt lên từ ngang trái đắng cay
Tôi bất ngờ khi nghe chuyện về anh chị, và dù không biết trước những điều xảy đến với cuộc đời của hai người lại lắm éo le đến thế, nhưng tôi vẫn cố hình dung ra sự nỗ lực không biết mệt mỏi trong hành trình tìm tới hạnh phúc và cả một cơ ngơi đồ sộ, một điều chẳng phải mấy ai làm được.
Đã hẹn trước, nên khi gặp tôi, nghe giọng nói anh chị đã xởi lởi trò chuyện như thân quen từ lâu lắm. Bên quán nước vỉa hè, đối diện với cơ ngơi của mình, anh Nguyễn Tuấn và chị Phạm Thị Thập đã làm bao người lằng nghe chuyện phải xúc động trước những trái ngang và cay đắng mà cuộc đời mình. Lúc mới chào đời, anh Tuấn vì mắc phải một cơn sốt quái ác nên mới phải chịu cảnh mù lòa, cha mẹ cũng sớm ra đi nên anh phải sống bên người bà, cũng là người thân duy nhất của mình. Nhưng đến năm 14 tuổi, bà ngoại anh cũng qua đời, bỏ lại anh một mình với đôi mắt mù lòa. Trong đêm đen của đời mình, anh lao vào cuộc sống kiếm tìm phương cách mưu sinh. Hòa mình vào xã hội, anh Tuấn đã làm đủ mọi nghề mà một người khiếm thị bình thường vẫn làm, từ bán vé số dạo, làm tăm, bút đến chổi chỉ mong kiếm được miếng cơm qua ngày.
Đôi vợ chồng lập nghiệp từ bàn tay trắng.
Còn chị Thập, khi ấy đang là thành viên của hội người mù tỉnh Khánh Hòa. Dù là người khiếm thị nhưng vẫn là thân con gái, nên số phận chị có phần không chìm nổi nhiều như chồng mình. Chị hạnh phúc hơn anh, khi có cho mình một mái ấm, được sống cùng gia đình và luôn nhận được tình yêu từ họ. Chị Thập cũng phải mưu sinh theo cách mà bao người khiếm thị khác cũng phải làm từ bán chổi, làm tăm tre đến bán vé số. Và trong cuộc sống, bất kì một người nào đều có mong muốn tìm được nửa kia của mình để đỡ đần mình trong bước đường vô tận của cuộc đời vốn sinh động và rực rỡ sắc màu.
Nhưng với hai con người tật nguyền như thế, số phận đã cho họ gặp nhau và làm nên một hạnh phúc hiếm gặp giữa cuộc đời này. Nhớ lại tình yêu của đời mình, anh Tuấn bần thần kể lại rằng hồi ấy còn trẻ, với lại tật nguyền như thế này mà tỏ tình thì sợ người ta cười lắm. Nhớ về lần tỏ tình đầu tiên, anh Tuấn vẫn còn vui và ngượng ngùng đến tận bây giờ. Một bó hoa hồng chính là món quà mà anh Tuấn chọn để tặng chị Thập trong cái lần đầu tiên ấy. mặc dù đã biết nhau lâu, nhiều lần cùng trò chuyện nhưng để tỏ tình thì anh “nhát lắm”.
Nhưng chẳng hiểu sao buổi tố hôm ấy, với sự có mặt của nhiều bạn bè trong hội người mù, anh Tuấn đã mạnh dạn đứng dậy thổ lộ tình cảm của mình cùng với một bó hoa hồng đặc biệt đúng vào ngày sinh nhật của chị Thập. Và ngay lúc ấy, anh đã nhận được sự cảm thông và sẻ chia của rất nhiều thành viên trong hội người mù. Còn chị Thập, trước tấm chân tình của người đàn ông có số phận bất hạnh nhưng giàu nghị lực ấy, chị cũng chấp thuận.
Tình yêu chớp nở từ ngày họ là thành viên của hội người mù và cùng làm việc với nhau. Để đến được với nhau, tình yêu của người bình thường đã khó, với tình yêu của người khiếm thị còn khó hơn bội phần.
Đi lên từ bàn tay trắng
Từ hai bàn tay trắng, cuộc đổi đời của gia đình anh chị cũng đầy những gian truân. Năm 2001, anh Tuấn lên đường ra Hà Nội học nghề massage, bấm huyệt, đây là bước ngoặt trong cuộc đời anh. Sau hơn 12 năm học massage, anh Tuấn và chị Thập mở 2 cơ sở lớn, chuyên kinh doanh dịch vụ xoa bóp, ấn huyệt tại đường Hồng Bàng và Hoa Lư – TP Nha Trang. Tổng giá trị của 2 cơ sở này, ước tính phải lên đến hơn 5 tỉ đồng. Ít ai ngờ được, để làm nên cơ ngơi này, anh Tuấn và chị Thập đã phải bắt đầu từ 2 bàn tay trắng, với nguồn vốn vay hỗ trợ người mù chỉ 20 triệu đồng.
Quả thực, chặng đường lập nghiệp của anh chị không hề đơn giản chút nào. Đầu tiên phải vay nợ ngân hàng để mở rộng sản xuất, vợ chồng anh đến ngân hàng nào cũng bị từ chối, vì việc hoàn trả nợ là bài toán gần như không giải được với người bị khiếm thị. Nhưng rồi cũng có ngân hàng chấp nhận cho vay, nhưng chỉ với một số tiền nhỏ. Không thể nói được niềm vui của đôi vợ chồng này lớn đến mức nào khi nhận khoản tiền vay đầu tiên ấy. Nhớ lại những ngày đầu gian nan lập nghiệp, cơ sở mới mở, không có tiếng tăm, anh Tuấn và chị Thập, đã phải cùng với những người bạn của mình làm tất tần tật mọi công việc trong cơ sở massage.
Hai vợ chồng kể về những ngày tháng gian khó của cuộc đời.
Đặc biệt, có 4 đôi bạn trẻ đã nên duyên vợ chồng khi làm việc ở trung tâm. Họ đến với nhau, bất chấp những khiếm khuyết của cơ thể vì đồng cảnh ngộ, bên cạnh đó là sự đồng cảm và tình yêu chân thành. Điều này, cũng phải kể đến công lao không nhỏ của “ông Tơ, bà Nguyệt” là chị Thập và anh Tuấn mai mối, động viên, và cũng chính anh chị là tấm gương vượt lên số phận để khẳng định mình một các thuyết phục nhất. Chính vợ chồng anh đã cảm nhận và vun đắp cho những đôi bạn trẻ này, anh Tuấn bảo: “Với người khiếm thị, tình cảm gia đình là quan trọng lắm, đó cũng là động lực, điểm tựa để vượt qua khó khăn gian khổ trong cuộc sống, để hướng tới một tương lai tốt đẹp hơn!”.
Hạnh phúc đôi khi chỉ là những điều rất giản đơn. Từ đôi bàn tay trắng, đôi vợ chồng mù ấy đã thành tỷ phú. Anh chị là một tấm gương điển hình về hạnh phúc, về sự cố gắng chiến thắng số phận để nhiều người phải học tập.
Đức Thọ