-Được rồi về thôi tôi đã hiểu rồi (tôi sợ anh ta nói tôi phù phiếm qua đường)…anh ta kéo tay…
-Hôm nay tôi đến đây để xin lỗi cô ý 1 lần nữa, rằng tôi có lẽ đã thích 1 người con gái khác rồi (tôi gạt tay chạy ra xe và ngồi lên tôi không muốn nghe sao anh ta lại nói với tôi, tại sao..) anh ta đi lên xe và chở tôi đến 1 ngôi nhà rất đẹp…
-Anh chở tôi đi đâu vậy (anh ta xuống xe và kéo tay tôi)
-Ra đi nhanh lên
-Nhưng đây là đâu vậy muộn rồi mai còn tới trường nữa
-Tôi bảo cô xuống xe mà…tôi đi xuống rồi quay đi…
-Anh đừng có tự nhiên đến rồi đi rồi lại thế này với tôi , tôi không muốn mình như con rối, tâm sự của anh tôi cũng đã nghe rồi… tôi chạy ra vẫy taxi và lên xe khóc…tên khốn kiếp lần nào hắn xuất hiện là lại khiến cuộc sống của mình đảo lộn 1 đống hỗn loạn trong đầu…xe đang chạy thì dừng có mấy chiếc xe chắn đường…anh ta từ đâu tới mở cửa xe taxi rồi kéo tôi…
-Bỏ ra đi anh làm gì thế? Anh đừng nghĩ anh trả nợ cho nhà tôi rồi thì gì nữa là bù đắp cho tôi sao? Anh ta nhấc bổng tôi lên rồi ném vào xe…vừa về tới căn nhà đó tôi đẩy còn anh ta cứ bế
-Bỏ tôi xuống anh định làm gì (anh ta bế tôi nhẩy ùm xuống hồ bơi)…tôi sặc nước…anh ta bơi lên mặt nước và tôi thở …anh bị điên rồi tôi không biết bơi
-Cô chưa bao giờ nghe tôi nói và tôi muốn cô bình tĩnh nghe những gì tôi sắp nói
-Thì anh nói đi (tôi đang ôm cổ anh ta)
-Tôi muốn chịu trách nhiêm với cô và muốn chịu trách nhiệm đến hết cuộc đời (tôi ngạc nhiên)
-Là sao tôi không hiểu (mày ngu quá Hạnh ạ)
-Là tôi đã thích em mất rồi (tôi thả tay không bám cổ nữa và chìm nghỉm…mơ hay thật…anh ta nói vậy là anh ta…tôi ngủm dần)…có ai tỏ tình kiểu ném người yêu xuống bể bơi như anh không hả Thắng
Trong mơ tôi thấy có điều gì đó vui khuôn mặt đó….người mà tôi yêu thầm đã nói yêu tôi…có người lay lay…
-Này dậy đi không dậy đi học à? (tôi choàng tỉnh là anh trai tôi)
-Hôm qua về lúc nào thế anh say về ngủ lúc nào không biết
-Em hôm qau ở nhà à?
-Thế không ở nhà thì đâu?
-Vậy là em mơ à (tôi ôm đầu)
-Chẳng hiểu gì cả anh đi đèo chị Huệ đi lượn phố tí đây (anh tôi cười cười…) tan mộng hóa ra mình nằm mơ…nhưng quần áo mình đâu có mặc bộ này đúng rồi vậy là không mơ…tôi bật dậy thì thấy trên bàn học của tôi có tờ giấy và 1 chiếc hộp…tôi mở ra… “chiếc điện thoại này là để cô liên lạc với tôi”…ô chỉ có vỏn vẹn dòng chữ như thế…tôi mỏ hộp ra 1 chiếc điện thoại đời mới nhất nhưng cái kinh khủng khiếp nhất là gì thế này hình nền là hình tôi đang ngủ mơ cười cười…chết rồi tên khốn kiếp kia anh đã làm gì tôi…chạy vội tới trường…gặp Hoa
-Sao uể oải thế nốt bài kiểm tra hôm nay là xả hơi được rồi, tình hình sao rồi…
-Bố mẹ anh ý vẫn không đồng ý kêu tớ đi bỏ vì còn trẻ lấy sớm rồi khổ
-Anh Hùng 25 rồi, công việc ổn định rồi
-Họ chê mình là người miền núi, có lẽ bọn mình không hợp nhau
-Vậy ông Hùng nói thế nào?
-Anh ý nói sẽ cưới ở bên nhà mình nhưng mình vẫn buồn sao sao ý
-Thôi chủ yếu vẫn là ông ý, sau này họ sẽ hối hận khi đã nói cậu bỏ thai mình tin là như vậy, còn gì hạnh phúc hơn khi ôm 1 đứa trẻ bụ bẫm đúng không? (chúng tôi tự an ủi nhau bằng những nụ cười)
-Còn bà thì sao? Kiếm anh nào yêu đi đám cưới mình mà về 1 mình thì đừng trách đấy (tôi cười tủm) gì thế có rồi
-Thật ra cũng không biết là có hay là không…thôi đi nào…tan học tôi thấy anh đứng ở cổng trường với Huệ và Phương đang đứng ở đó…
Phương : anh đến đón Hạnh
-Ừ (anh tôi vẫn bình thường)
-Còn đây là ai (Huệ biết Phương là người yêu cũ anh Đức)
-Đây là bạn gái anh (Phương nhìn Huệ kiểu tỏ ý chê bai khinh người)
-À hôm nào anh mang cho em mấy cái khăn quàng cổ nhé hàng xịn giờ mua lại khó em vứt ở tủ nhà anh đấy (cô ta cố tình làm anh tôi lúng túng)…..tôi bước tới
-Xin lỗi chị nhé em không để ý đưa cho thím Liên làm rẻ lau bàn rồi (Huệ nhìn tôi cười)…cô ta tức tối đi thẳng…anh tôi quàng vai…đi thôi anh sẽ đua 2 chị em đi ăn…tôi cười nhưng vẫn nghĩ tới Thắng anh ta lại không xuất hiện nữa…3 anh em tôi đi ăn lẩu…
Đức : anh gọi cho Thắng rủ cậu ta đi ăn mà mãi không nghe máy…
-Chắc bận rồi ạ
-Này cậu ta em quen thế nào thế anh thấy cha ý rất được tiếc là em nói có bạn gái rồi không thì anh nhất định đồng ý
-Đồng ý gì anh
-Thì nếu nó với em có qua lại (tôi sặc nước canh) nhưng con gái phải hết sức giữ mình nhớ chưa? Đàn ông 1 khi đã dạt được những gì họ cần thì họ sẽ nhanh chán lắm
-Có bao gồm anh trong đó không (tôi nhìn chị Huệ cười)
-Điên à anh là trường hợp đặc biệt hiếm lắm hiểu không? Kiếm mẫu người như anh cô khó lắm…thật sự anh biết ơn Thắng lắm anh có đưa giấy tờ đất nhà mình cho cậu ta nhưng cậu ta không cầm thật ra chúng ta không biết bao giờ trả hết nợ được…2/9 có bắn pháo hoa đấy…
-Anh nó chuyển chủ đề nhanh thật đấy.
Theo Afamily